“Hậu” Bước nhảy hoàn vũ 2010
Chương trình Bước nhảy hoàn vũ do Đài Truyền hình Việt Nam và Công ty Cát Tiên Sa phối hợp tổ chức, sau hơn 2 tháng với gần 10 live show truyền hình trực tiếp trên VTV3, bước đầu đã khẳng định là chương trình giải trí thú vị cho công chúng và cho cả những thí sinh tham gia. Nhưng “hậu” Bước nhảy hoàn vũ cũng có điều cần ngẫm nghĩ để chương trình ngày càng hoàn thiện, phục vụ cho nhu cầu giải trí của công chúng xem đài…
Ngô Thanh Vân chiến thắng thuyết phục
Đêm chung kết tối 20/6 là một đêm vũ hội thật sự đối với khán giả, với sự có mặt của tất cả các cặp thí sinh tham gia chương trình, của các khách mời như Phương Thanh, Đức Tuấn và đặc biệt cả giám khảo Khánh Thi cũng “xuống sàn” biểu diễn cùng mọi người.
Hai cặp thí sinh Ngô Thanh Vân và Đoan Trang đã có một đêm “rượt đuổi tỷ số” khá nghẹt thở đem lại cho người xem nhiều hào hứng.
So tài ở bài nhảy lượt đầu tiên, cả hai cùng được 35 điểm, ở điệu nhảy lượt thứ hai, Đoan Trang được 37 điểm còn Ngô Thanh Vân vẫn dậm chân tại chỗ với số điểm là 35. Tuy nhiên ở lượt cuối cùng, với bài nhảy freestyle (nhảy tự do), Đoan Trang lại chỉ được 35 điểm, còn Ngô Thanh Vân được điểm tối đa (40 điểm). Tổng số điểm của 3 bài thi: Ngô Thanh Vân được 112 điểm còn Đoan Trang chỉ 109 điểm. Cộng với phần trăm bầu chọn của khán giả, Ngô Thanh Vân với 53,93% so với 46,07% của Đoan Trang, cô đã giành chiến thắng tuyệt đối, nhận Cúp vàng đầu tiên của chương trình Bước nhảy hoàn vũ.
Nghệ thuật khiêu vũ hay nghệ thuật múa?
Kết quả giải thưởng Ngô Thanh Vân – Tihomir: Cúp Vàng và 150 triệu đồng. Đoan Trang – Evgeni: Cúp Bạc và 100 triệu đồng. Siu Black – Ivan: Cúp Đồng và 80 triệu đồng. Ngoài ra, còn nhiều giải phụ khác là: Cặp đôi đẹp đôi nhất (cặp Lương Mạnh Hải), Cặp đôi ấn tượng (Minh Béo), Cặp đôi được yêu thích nhất (Siu Black), Nữ hoàng vũ điệu Latin (Đoan Trang), Nữ hoàng vũ điệu Standard (Ngô Thanh Vân), Giải say mê và tự nhiên (Siu Black). |
Có điều đáng nói là trong bài freestyle cuối cùng của 2 thí sinh, Đoan Trang với bài nhảy Phiên chợ tình thể hiện tình yêu của đôi nam nữ dân tộc vùng cao, số điểm lại thấp hơn khá nhiều (35 điểm) so với bài nhảy của Ngô Thanh Vân (40 điểm) – bốc lửa ở các bước nhảy, nhất là màn treo ngược người kiểu “trồng cây chuối” được thả từ trần nhà xuống sàn nhảy mang nhiều tính giải trí. Nói như thế để thấy, việc đưa các yếu tố dân tộc vào một loại hình nghệ thuật quốc tế là điều rất đáng trân trọng và khuyến khích, nhưng nếu không đạt được những yếu tố chính của loại hình nghệ thuật đó (cụ thể ở đây là khiêu vũ quốc tế) thì cũng không được đánh giá cao.
Có lẽ sẽ còn nhiều vấn đề bàn cãi khi thể hiện yếu tố dân tộc trong các trường hợp như thế này. Ví dụ với trường hợp của Đoan Trang, trong bài nhảy freestyle đêm 20/6, khi người bạn nhảy của Đoan Trang cầm chiếc khèn Mèo biểu diễn, ai cũng nghĩ với trang phục mà Đoan Trang đang mặc là của một cô gái Mèo. Nhưng trang phục của phụ nữ Mèo thì vớ (tất) của họ luôn có những sợi dây bó chân và có thêm chiếc túi… nhưng trang phục của Đoan Trang thì không có 2 chi tiết này…
Việc dàn dựng những bối cảnh cho nội dung bài nhảy, tất cả hầu như chỉ diễn ra vào đầu bài (trừ một vài trường hợp ít ỏi như pha tung bồ câu của Đoan Trang ở cuối bài valse trong đêm 20/6) dễ tạo một cảm giác khiên cưỡng khi cố tình thể hiện một nội dung “sâu sắc” qua điệu nhảy mà bản chất nó chỉ là “khiêu vũ” giải trí. Việc “sa đà” vào nội dung dễ làm cho các cặp nhảy biến những bài “khiêu vũ” của họ gần giống một bài múa, mờ nhạt những yếu tố của khiêu vũ, như đạo diễn Lê Hoàng đã nhận xét về bài nhảy valse của Đoan Trang trong đêm chung kết là “giống múa nhiều hơn”. Có phải chính vì điều này mà Chợ phiên ở bài nhảy freestyle của Đoan Trang nhận được số điểm khá thấp của Ban giám khảo?
Các điệu nhảy trong chương rình Bước nhảy hoàn vũ được gọi là “dancesport” (trước đây ở TP.HCM thường gọi là “khiêu vũ quốc tế”). Khiêu vũ dành cho đông đảo mọi người và với những người chuyên nghiệp nó được nâng lên thành “khiêu vũ nghệ thuật” (chứ không phải “múa nghệ thuật”). Nhưng nghệ thuật này cũng được phát triển trên tinh thần, phong cách của các điệu nhảy. Người yêu thích và biết khiêu vũ vẫn nhận ra tango, samba… qua các bài khiêu vũ nghệ thuật.
Là một loại hình giải trí, có cần thiết bắt nó chuyên chở những nội dung “nặng ký” như các bài múa, để bị phai nhạt những yếu tố giải trí? Đó cũng là câu hỏi đặt ra cho các đạo diễn của chương trình để Bước nhảy hoàn vũ thật sự là một chương trình giải trí hấp dẫn với những bài “dancesport” đúng như bản chất vốn có của nó…